Thái Vi

November 8, 2009

cuối tuần tự thú trước vợ

dạo này quả là có hơi bị quá tải, lượn lờ suốt ngày, phim xem ít, nếu đã xem thì xem quá nhiều, thường là 2 or 3 phim từ tối đến đêm, nên mệt.

sách vẫn tình trạng cũ, 2 không (không mua, không đọc). hehe thực ra mới đi shoppin’ nhưng lướt qua không thấy mấy cuốn cuốn hút mình. Đã sở hữu Nhiệt đới buồnDiệt Tần 5 (dĩ nhiên, là vợ đọc, tớ cũng muốn đọc, nhưng lười). Cuốn gần đây nhất tớ vừa kết thúc quá trình đọc là Solaris (mục đích rất đơn giản là để xem bộ phim cùng tên của Andrei Tarkovsky, nghe nói nặng nề lắm haizzz). lấy làm ngạc nhiên là một bản dịch tốt vậy (dù có vài lỗi văn bản nho nhỏ) mà không mấy nghe ai nhắc nhở đến. Thực ra, đã sờ đến cuốn Ngầm song sau mấy lần nỗ lực đều mang lại kết quả là cất trở lại giá sau khi lật vài chục trang (không hiểu mình nữa). Hiện đang ngâm cứu Alain Robbe-Grillet: Sự thật và diễn giải (đọc rất chậm với mục đích chủ yếu là killin’ time. tuy nhiên, có một điều tớ thấy khá vui là trong hai năm trở lại đây, tớ rất ít thấy sách Việt Nam có thêm tờ hiệu đính lỗi. ngoài cuốn này và Nghệ thuật là gì? thì tạm thời tớ không nhớ ra thêm cuốn nào nữa).

về phim:

+ (500) Days of Summer [2009, Marc Webb]: xem rạp và thấy overrated. cắt dán kiểu Memento không bao giờ là yếu tố đảm bảo cho việc thực sự tạo ra một bộ phim hay.

Rate: 6.0/10

Note: cậu Hisashi dịch phim này hay.

+ A Chinese Odyssey Part 1 & 2 [1994, Lưu Trấn Vĩ] thêm một nỗ lực làm lại danh tác [ngớ ngẩn và chán ngán] Tây Du Ký nữa [tớ thực sự tự hỏi người ta đã phí phạm không biết bao nhiêu sức lực và tiền bạc cho một saga phải nói là dở đến vậy, ngoài series do Đại lục làm chiếu trên TV hồi tớ và các bạn còn bé tí và say mê, tớ còn xem một phim mà Shaw Brothers làm nữa]. Về tổng thể, Tây Du Ký của Lưu Trấn Vĩ [đạo diễn kiêm tác giả kịch bản] quá ôm đồm và thừa thãi, mang nặng tính mùi mẫn câu khách rẻ tiền [dù là hơi lạ bởi Châu Tinh Trì cũng đóng phim tình cảm cơ đấy], trong khi vẫn phải cân đong đo đếm làm sao cho Tinh Tinh phát huy được lối hài nonsense đặc sản [sic]. Xem phần trả lời interview giữa Lưu Trấn Vĩ và một ông nào đó [hình như là thầy giáo dạy điện ảnh ở Hongkong hoặc đại lục] trong phần feature của DVD,  mới thấy hết sự phi lí trong thị hiếu của khán giả. Không thể hiểu nổi và nực cười khi đây là một cult classic đối với thanh niên Trung Quốc!

Rate: 5.5/10

Note 1: Thực chất đây là một phim được tách làm hai, chắc nhằm mục đích câu khác. Tuy nhiên, nếu xem dưới góc độ hai phim thì phần 2 chắc chắn khá hơn phần 1, bởi có plot rõ ràng hơn, cũng bớt đất diễn hài của Châu mà thay vào đó là biểu đạt nội tâm và mấy pha mùi mẫn thực sự [nếu bạn xem và thích các phim của Châu Tinh Trì, thì đây là cơ hội hiếm hoi. tranh thủ nói xấu vợ tí haha tớ đang tưởng tượng cảnh vợ tớ gục lên vai tớ lau nước mắt khi xem đoạn cuối phim này :)) ]

Note 2: [spoiler] hehe phần 2 có một đoạn spoof Ashes of Times của Vương Gia Vệ :)) dù đây không phải là một sáng tạo mới mẻ gì của Châu Tinh Trì song tớ vẫn thấy vui vui.

+ Le Samouraï [1967, Jean-Pierre Melville] phim quá hay, minimalist thriller/crime. xem xong, phải công nhận sức ảnh hưởng từ phim này quả là lớn. Ngô Vũ Sâm từ nhiều năm nay không biết bao nhiêu lần hứa hẹn sẽ remake phim này. toàn hứa hão và chắc chắn là shit.

Rate: 8.5/10

+ Hard-boiled [1992, Ngô Vũ Sâm]: phim “cuối cùng” Ngô Vũ Sâm làm ở Hongkong trước khi tếch sang Hollywood [2008 Ngô rốt cuộc cũng phải khăn gói quả mướp hồi hương và làm Red Clift-Xích Bích, mediocore và overrated]. Đấu súng điên cuồng, kính vỡ, thây người chết chất cao như núi, một dấu ấn đậm nét ‘author’ của Ngô. Xem xong tự hỏi một khi Châu Nhuận Phát bắt đầu khai hoả, bao giờ súng của anh mới hết đạn? [[câu trả lời: Ngô muốn tập cho khán giả thói quen tưởng tượng]

Rate: 6.5/10

Note: [Spoiler] trong đoạn gunfight tại bệnh viện ở cuối phim, có một cú long take gần 3 phút khá hay. nghe nói, Ngô còn muốn nó dài hơn, song do thiếu tiền, dù crew tình nguyện lao động không công, vẫn phải cắt. đáng tiếc! ngoài ra, hai đoạn anh Ngô làm caméo, đóng vai chủ quán jazz bar kiêm triết gia ban phát lời khuyên cho anh Châu, thừa thãi nhưng cũng vui vui.

+ The Killer [1989, Ngô Vũ Sâm] vì Từ Khắc sản xuất nên phim này quá bloody gore. và do vậy, là một mớ hỗn độn. chưa từng thấy một phim nào nhiều goof hơn phim này [cũng có thể do lần này tớ soi kĩ lưỡng và không buồn ngủ]. Đoạn đầu phim có thể dễ dàng nhận ra Ngô muốn remake Le Samouraï đến mức nào, song bởi vậy 99% khả năng sản phẩm mới, nếu có, sẽ shit đến thế nào.

Rate: 6.0/10

Note: Từ Khắc là quái vật ý tưởng, thiên tài về chi tiết nhưng nhảm nhí trong tổng thể.

Ngoài ra, đã xem Breaking News, Eye in the Sky, The Mission, xem lại PTU, Election 1 & 2, Running out of Time 1 & 2,Exiled. [sẽ short review riêng]

Create a free website or blog at WordPress.com.